06/04/2020
Trước sự đe dọa của đại dịch Covid -19, vấn đề chính đối với y tế cộng đồng ở Ấn Độ là thiếu thốn cơ sở hạ tầng y tế và nguồn nhân lực.
Trong khi số giường bệnh trung bình trên thế giới cho 1000 dân là 2,7, thì ở Ấn Độ chỉ đạt 0,7. Trung bình trên thế giới có 1,5 bác sĩ và 3,42 y tá, nữ hộ sinh trên 1000 dân thì tỷ lệ này ở Ấn Độ chỉ đạt 0,78 và 2,1. Thậm chí tại nước Ý, nơi có điều kiện kinh tế và y tế ở mức cao, đang chịu ảnh hưởng nặng nề bởi dịch bệnh dù tỷ lệ bác sĩ và y tá trên 1000 dân đều lần lượt ở mức 4,09 và 5,86 cao hơn trung bình thế giới, đang phải đối mặt với tình trạng bệnh khó khăn.
Bảng 1: So sánh hệ thống chăm sóc sức khỏe của Ấn Độ và thế giới năm 2019
Chỉ số
Ấn Độ
Thế giới
Số lượng tuyệt đối
Tỷ số
Bác sĩ/1000 dân
1.044.420
0,78
1,5
Y tá và nữ hộ sinh trên 1000 dân
2.811.900
2,1
3,42
Số giường bệnh trên 1000 dân
875.000
0,7
2,7
(Nguồn: Chỉ số phát triển thế giới, World Bank)
Theo khuyến nghị từ Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) nên có ít nhất 1 bác sĩ và 5 giường bệnh trên 1000 dân. Sự chênh lệch về cơ sở hạ tầng y tế giữa Ấn Độ và thế giới được thể hiện trong hình dưới đây.
Hình 1: Số giường bệnh trên 1000 dân của một số quốc gia trên thế giới năm 2019
Nguồn: Chỉ số phát triển thế giới, World Bank
Ngoài các chỉ số về cơ sở hạ tầng và nguồn lực y tế kể trên, một chỉ số khác cũng đáng được quan tâm đó chính là chỉ số chăm sóc sức khỏe toàn dân (Universal Health Care - UHC) thể hiện khả năng tiếp cận và chi trả cho các dịch vụ y tế chất lượng trong một khu vực. Trong năm 2017, Ấn Độ chỉ đạt 55 điểm, thấp hơn mức trung bình thế giới là 65,7, và của nước Ý chỉ số này ở mức 82 điểm. Mặc dù có thể không tìm ra giải pháp cho tất cả các vấn đề trên, tuy nhiên trong tình thế cấp bách trước mắt, một số giải pháp bước đầu có thể được xác định.
Ưu tiên trước mắt
Hành động cấp thiết hiện nay mà Ấn Độ phải thực hiện là nhanh chóng bổ sung thiết bị, vật tư y tế bao gồm: chất khử trùng, khẩu trang, găng tay, bộ dụng cụ thử nghiệm, nhiệt kế hồng ngoại, máy quét, máy thở, ống hít,v.v. Một số vật tư y tế có thể được tích cực đẩy mạnh sản xuất trong nước, không chỉ riêng các công ty chuyên sản xuất các thiết bị, vật tư y tế, mà các ngành công nghiệp khác cũng có thể chuyển đổi hoạt động sản xuất sang các vật tư y tế trước yêu cầu cấp thiết hiện nay. Tại Mỹ, các công ty như General Motors (GM) và các thương hiệu may mặc như Hanes Brand hiện đã chuyển sang sản xuất khẩu trang và găng tay. Ở Ấn Độ, tập đoàn sản xuất ô tô Mahindra& Mahindra đã quyết định tạm thời chuyển hướng sản xuất như GM. Công ty sản xuất ô tô Maruti Udyog Limited cũng bước đầu chuyển hướng sản xuất các mặt hàng thiết bị y tế thay vì đóng cửa các đơn vị sản xuất, sa thải nhân viên trước tình hình kinh tế đất nước đang bị tác động bởi dịch bệnh. Bối cảnh này cũng tạo ra các cơ hội cho các DNNVV bằng cách chuyển đổi loại hình sản xuất, kinh doanh phù hợp với tình hình thế giới hiện nay. Các DNNVV cần được khuyến khích đặc biệt để sản xuất các mặt hàng nhu yếu phẩm, thiết bị y tế và vệ sinh như khẩu trang, găng tay, bông. Điều này sẽ giúp sống lại khu vực DNNVV đang trì trệ đồng thời giúp tạo ra nguồn cung cấp cho nhu cầu phòng chống dịch bệnh hiện nay.
Dịch vụ chăm sóc sức khỏe cho người dân của Ấn Độ còn rất hạn chế, điều này thể hiện ở số giường bệnh trung bình trên 1000 người dân ở mức thấp hơn trung bình thế giới. Đối mặt với thách thức hiện tại, khi mà ngày càng nhiều các khu trại cách li được lập lên, đòi hỏi các cơ sở vật chất tối thiểu phải được đáp ứng đầy đủ. Ấn Độ với dân số 1,3 tỷ dân sẽ phải chuẩn bị sẵn sàng cho giai đoạn 3 chuẩn bị bắt đầu. Hiện tại, các quốc gia như Ý và Anh, những quốc gia này đều có cơ sở hạ tầng y tế tốt hơn nhiều so với Ấn Độ. Tuy nhiên, các quốc gia này cũng đang gặp khó khăn trong việc đáp ứng nhu cầu cho những người bệnh nhiễm Covid -19. Ấn Độ cần có những kế hoạch khẩn cấp, thiết lập số lượng lớn phương tiện vận chuyển và cơ sở cho hoạt động cách ly, kiểm dịch.
Xét trên quy mô dân số, mỗi trung tâm y tế cần có sức chứa lên tới 3000-5000 người, phục vụ cho một khu vực khoảng 10.000 người dân. Ấn Độ là một quốc gia dễ bị tổn thương bởi các dịch bệnh truyền nhiễm và thiên tai. Điều đó cũng có nghĩa, các cơ sở, trung tâm này có thể được sử dụng cho các nhu cầu trong tương lai. Chính phủ trung ương và chính phủ bang nên chuyển hướng đầu tư cho các cơ sở hạ tầng khác nhau sang việc đầu tư xây dựng cho các cơ sở y tế. Điều này sẽ có lợi hơn cho đất nước trong ngắn hạn, trung hạn và dài hạn.
Dược phẩm và nguồn nhân lực
Ngành dược phẩm Ấn Độ là nguồn cung cấp đáng tin cậy với giá thành rẻ trên thị trường dược phẩm thế giới. Nhưng trước sự bùng phát dịch bệnh từ Trung Quốc đã khiến ngành công nghiệp dược phẩm Ấn Độ chịu nhiều ảnh hưởng do thiếu nguồn cung cấp Hoạt chất dược phẩm (API). Giải pháp mà các doanh nghiệp dược phẩm Ấn Độ có thể làm hiện nay là tập trung vào sản xuất với các nguyên liệu thô sẵn có với những chuỗi cung ứng trong nước thay vì chờ đợi sự hồi sinh của chuỗi cung ứng toàn cầu. Để đảm bảo rằng các nhà cung cấp phụ trợ sẽ không bị bỏ rơi khi chuỗi cung ứng giá trị toàn cầu được khôi phục, các công ty nên ký kết các hợp đồng trong trung hạn. Bên cạnh đó, ngành công nghiệp dược phẩm nên thành lập một nhóm tư vấn gồm các chuyên gia y tế công cộng, nhân viên y tế, những người có thể xác định các yêu cầu ưu tiên trong trường hợp dịch bệnh bùng phát, và đưa ra những điều chỉnh trong sản xuất.
Khác với các yếu tố kể trên, nguồn nhân lực không thể ngay lập tức thay đổi để đáp ứng nhu cầu trước mắt. Trong bối cảnh hiện nay, những gì có thể làm được là sử dụng tối ưu và thực hiện phân bổ các nguồn nhân lực một cách hiệu quả. Bên cạnh đó, một câu hỏi đặt ra là Ấn Độ cần xây dựng hệ thống y tế như thế nào để phù hợp với bối cảnh đất nước. Hệ thống giáo dục y tế của Ấn Độ nên hướng đến chăm sóc y tế chuyên khoa cao cấp hay một hệ thống y tế phù hợp với cộng đồng nông thôn, ngoại ô với khả năng chi trả trung bình – thấp là một câu hỏi mà các nhà hoạch định chính sách cần nghiêm túc giải quyết. Ấn Độ đã và đang dành một nguồn lực lớn trợ cấp cho giáo dục y tế, tuy nhiên cần đảm rằng việc sử dụng các quỹ công cộng được sử dụng hiệu quả nhất cho sự phát triển và lợi ích công cộng. Cần phải phát triển các mô hình giáo dục y tế không chỉ phù hợp với nhu cầu sức khỏe cộng đồng mà còn phù hợp với trình độ của ngành dược phẩm trong nước.
Cuộc khủng hoảng Covid -19 có thể tác dộng lâu dài trên phạm vi toàn cầu. Hiện nay, hầu như tất cả các quốc gia đều đang tập trung giải quyết vấn đề của riêng mình. Tuy nhiên, các điều chỉnh có thể thay đổi tùy thuộc tùy vào tình hình của mỗi quốc gia. Đối với Ấn Độ, với ngành công nghiệp dược phẩm và hệ thống giáo dục phát triển, Ấn Độ có thể kết hợp với các yêu cầu về sức khỏe cộng đồng và kinh tế để ứng phó với tình hình dịch bệnh trước mắt, và phục vụ cho mục tiêu phát triển đất nước về lâu dài.
Biên dịch: Nguyễn Thị Hiên
Trích xuất từ Ấn phẩm: RIS Diary (Vol 16, No2, tháng 4/2020)
Author: T.C. James
Source: RIS Diary, Vol 16(2), April 2020